tieulacphong
11-06-2010, 01:26 AM
vo lc: Thng Mười Hai 04, 2008, 01:40:53 AM
http://www.nguoicham.com/forums/index.php?topic=461.0
--------------------------------------------------------------------------------
Khi Hasan, một nh hiền triết Hồi gio sắp qua đời, c người hỏi ng: "Thưa Hasan, ai l thầy của ngi?"
Hasan đp: "Những người thầy của ta nhiều v kể. Nếu điểm lại tn tuổi của cc vị ấy hẳn sẽ mất hng thng, hng năm, v như thế lại qu trễ v thời gian của ta cn rất t. Nhưng ta c thể kể về ba người thầy sau của ta.
Người đầu tin l một tn trộm. C một lần ta đi lạc trong sa mạc, khi ta tm đến được một khu lng th trời đ rất khuya, mọi nh đều đi ngủ cả. Nhưng cuối cng ta cũng tm thấy một người, ng ta đang khot vch một căn nh trong lng. Ta hỏi ng ta xem c thể t tc ở đu, ng ta trả lời: "Khuya khoắt thế ny thật kh tm chỗ nghỉ chn, ng c thể đến ở chỗ ti nếu ng khng ngại ở chung với một tn trộm."
Người đn ng ấy thật tuyệt vời. Ta đ nn lại đấy hẳn một thng! Cứ mỗi đm ng ta lại bảo: "Ti đi lm đy. ng ở nh v cầu nguyện cho ti nh!" Mỗi khi ng ta trở về ta đều hỏi: "C trộm được g khng?" v ng ta đều đp: "Hm nay th chưa, nhưng ngy mai ti sẽ cố, c thể lắm chứ". Ta chưa bao giờ thấy ng ta trong tnh trạng tuyệt vọng, ng ta lun hạnh phc.
C lần ta đ suy ngẫm v suy ngẫm trong nhiều năm rng để rồi khng ngộ ra được một chn l no. Ta đ rơi vo tnh trạng tuyệt vọng, tuyệt vọng đến nỗi ta nghĩ mnh phải chấm dứt tất cả những điều v nghĩa ny. Ngay sau đấy ta chợt nhớ đến tn trộm, kẻ hằng đm vẫn quả quyết: "Ngy mai ti sẽ lm được, c thể lắm chứ!"
Người thầy thứ hai l một con ch.
Khi ta ra bờ sng uống nước, c một con ch xuất hiện. N cũng kht nước. Nhưng khi nhn xuống dng sng, n thấy ci bng của mnh nhưng lại tưởng đ l một con ch khc. Hoảng sợ, n tru ln v bỏ chạy. Nhưng rồi kht qu n bn quay trở lại.
Cuối cng, mặc nỗi sợ hi trong lng, n nhảy xuống sng v ci bng biến mất. Ta hiểu đy l một thng điệp đ được gửi đến cho ta: con người phải biết chiến thắng nỗi sợ trong lng bằng hnh động.
Người thầy cuối cng l một đứa b. Ta đến một thnh phố nọ v thấy một đứa b trn tay cầm một cy nến d thắp sng để đặt trong đền thờ. Ta hỏi đứa b: "Con tự thắp cy nến ny phải khng?" Đứa b đp: "Thưa phải." Đoạn ta hỏi: "Lc ny nến chưa thắp sng, nhưng chỉ một thong sau đ chy sng. Vậy con c biết nh sng từ đu đến khng?"
Đứa b cười to, thổi phụt ngọn nến v ni: "Ngi thấy nh sng đ biến mất, vậy ngi bảo nh sng đ đi đu?"
Ci ti ngạo nghễ của ta hon ton sụp đổ, pho kiến thức kim cổ của ta cũng sụp đổ theo. Lc ấy ta nghiệm ra sự dốt nt của bản thn. V từ đ ta vất đi tất cả những tự ho về kiến thức của mnh.
Đng l c thể ni ta khng c một ai l thầy, nhưng điều ny khng c nghĩa ta khng phải l một học tr. Ta xem vạn vật l thầy. Tinh thần học hỏi của ta lun rộng mở hơn tất cả cc người. Ta học hỏi từ tất cả mọi vật, từ cnh cy ngọn cỏ đến đm my trn trời kia. Ta khng c một người thầy v ta c hng triệu triệu người thầy m ta đ học được mỗi khi c thể. Điều thiết yếu trong cuộc sống l lun lm một học tr. Điều ny c nghĩa l g? Nghĩa l c khả năng học hỏi, lun sẵn sng học để biết chấp nhận nghĩa của vạn vật.
Theo petalia.org
eheheheh .. hc hc .. ehehehehhe
http://www.nguoicham.com/forums/index.php?topic=461.0
--------------------------------------------------------------------------------
Khi Hasan, một nh hiền triết Hồi gio sắp qua đời, c người hỏi ng: "Thưa Hasan, ai l thầy của ngi?"
Hasan đp: "Những người thầy của ta nhiều v kể. Nếu điểm lại tn tuổi của cc vị ấy hẳn sẽ mất hng thng, hng năm, v như thế lại qu trễ v thời gian của ta cn rất t. Nhưng ta c thể kể về ba người thầy sau của ta.
Người đầu tin l một tn trộm. C một lần ta đi lạc trong sa mạc, khi ta tm đến được một khu lng th trời đ rất khuya, mọi nh đều đi ngủ cả. Nhưng cuối cng ta cũng tm thấy một người, ng ta đang khot vch một căn nh trong lng. Ta hỏi ng ta xem c thể t tc ở đu, ng ta trả lời: "Khuya khoắt thế ny thật kh tm chỗ nghỉ chn, ng c thể đến ở chỗ ti nếu ng khng ngại ở chung với một tn trộm."
Người đn ng ấy thật tuyệt vời. Ta đ nn lại đấy hẳn một thng! Cứ mỗi đm ng ta lại bảo: "Ti đi lm đy. ng ở nh v cầu nguyện cho ti nh!" Mỗi khi ng ta trở về ta đều hỏi: "C trộm được g khng?" v ng ta đều đp: "Hm nay th chưa, nhưng ngy mai ti sẽ cố, c thể lắm chứ". Ta chưa bao giờ thấy ng ta trong tnh trạng tuyệt vọng, ng ta lun hạnh phc.
C lần ta đ suy ngẫm v suy ngẫm trong nhiều năm rng để rồi khng ngộ ra được một chn l no. Ta đ rơi vo tnh trạng tuyệt vọng, tuyệt vọng đến nỗi ta nghĩ mnh phải chấm dứt tất cả những điều v nghĩa ny. Ngay sau đấy ta chợt nhớ đến tn trộm, kẻ hằng đm vẫn quả quyết: "Ngy mai ti sẽ lm được, c thể lắm chứ!"
Người thầy thứ hai l một con ch.
Khi ta ra bờ sng uống nước, c một con ch xuất hiện. N cũng kht nước. Nhưng khi nhn xuống dng sng, n thấy ci bng của mnh nhưng lại tưởng đ l một con ch khc. Hoảng sợ, n tru ln v bỏ chạy. Nhưng rồi kht qu n bn quay trở lại.
Cuối cng, mặc nỗi sợ hi trong lng, n nhảy xuống sng v ci bng biến mất. Ta hiểu đy l một thng điệp đ được gửi đến cho ta: con người phải biết chiến thắng nỗi sợ trong lng bằng hnh động.
Người thầy cuối cng l một đứa b. Ta đến một thnh phố nọ v thấy một đứa b trn tay cầm một cy nến d thắp sng để đặt trong đền thờ. Ta hỏi đứa b: "Con tự thắp cy nến ny phải khng?" Đứa b đp: "Thưa phải." Đoạn ta hỏi: "Lc ny nến chưa thắp sng, nhưng chỉ một thong sau đ chy sng. Vậy con c biết nh sng từ đu đến khng?"
Đứa b cười to, thổi phụt ngọn nến v ni: "Ngi thấy nh sng đ biến mất, vậy ngi bảo nh sng đ đi đu?"
Ci ti ngạo nghễ của ta hon ton sụp đổ, pho kiến thức kim cổ của ta cũng sụp đổ theo. Lc ấy ta nghiệm ra sự dốt nt của bản thn. V từ đ ta vất đi tất cả những tự ho về kiến thức của mnh.
Đng l c thể ni ta khng c một ai l thầy, nhưng điều ny khng c nghĩa ta khng phải l một học tr. Ta xem vạn vật l thầy. Tinh thần học hỏi của ta lun rộng mở hơn tất cả cc người. Ta học hỏi từ tất cả mọi vật, từ cnh cy ngọn cỏ đến đm my trn trời kia. Ta khng c một người thầy v ta c hng triệu triệu người thầy m ta đ học được mỗi khi c thể. Điều thiết yếu trong cuộc sống l lun lm một học tr. Điều ny c nghĩa l g? Nghĩa l c khả năng học hỏi, lun sẵn sng học để biết chấp nhận nghĩa của vạn vật.
Theo petalia.org
eheheheh .. hc hc .. ehehehehhe