giavui
03-24-2014, 02:57 AM
Đằng sau khung cửa sổ
Suy nghĩ tích cực, lạc quan để 'soi' lại mình, ta sẽ đánh bật được sự ích kỷ, lòng đố kỵ trong lòng.
Còi
(dịch từ Life Reflections)
Hai người đàn ông, cả hai đều bị bệnh nặng, cùng nằm một phòng trong bệnh viện. Một người đàn ông phải nằm bất động một chỗ trên giường. Còn người bạn bên cạnh cửa sổ của ông thì được phép ngồi dậy trên giường của mình một giờ trong ngày.
Hai người nói chuyện hàng giờ cho ngày nhanh kết thúc. Họ nói về vợ, gia đình, nhà cửa, công việc và những cống hiến trong quân đội. Vào mỗi buổi chiều khi người đàn ông trong chiếc giường cạnh cửa sổ ngồi dậy và mô tả cho người bạn cùng phòng tất cả những gì mình có thể nhìn thấy từ bên ngoài.
Cửa có hướng nhìn ra một công viên với một hồ nước xinh xắn, người đàn ông gần cửa sổ đã nói. Vịt và thiên nga đang tung tăng bơi lội trên mặt nước trong khi các cậu bé đang điều khiển mô hình thuyền. Những đôi tình nhân đang tay trong tay đi giữa muôn loài hoa tạo nên một cầu vồng sống động và đầy màu sắc. Các cây cổ thụ lớn ở hai bên đường tạo nên một bức tranh hoàn hảo cho thành phố. Khi người đàn ông bên cửa sổ mô tả tất cả những chi tiết tinh tế, người còn lại ở phía bên kia của căn phòng sẽ nhắm mắt lại và tưởng tượng ra khung cảnh đẹp như tranh vẽ.
Một buổi chiều ấm áp, người đàn ông bên cửa sổ mô tả một cuộc diễu hành đi ngang qua. Mặc dù không thể nghe thấy ban nhạc, nhưng ông vẫn có thể nhìn thấy nó trong tâm trí của mình. Một ý nghĩ bất ngờ xuất hiện trong đầu ông: Tại sao bạn mình lại có thể nhìn thấy tất cả niềm vui trong khi ông không bao giờ có thể nhìn thấy chúng? Thật không công bằng!
Suy nghĩ đó khiến ông cảm thấy vô cùng xấu hổ. Nhưng ngày qua ngày ông càng ghen tị hơn và héo mòn trong sự oán giận. Nó khiến ông không thể ngủ và thúc đẩy ông nghĩ tới việc đến gần cửa sổ và tự mình ngắm nhìn cuộc sống.
http://c0.f23.img.vnecdn.net/2012/10/09/cc5-570185-1368322248_500x0.jpg Vào một đêm, khi đang nằm nhìn lên trần nhà, ông thấy người đàn ông bên cửa sổ bắt đầu ho và bị nghẹt thở vì chất dịch tràn ra trong phổi. Trong ánh sáng lờ mờ ông theo dõi bạn mình đang khó khăn tìm nút gọi giúp. Nhìn lướt qua căn phòng, ông nằm im và không bấm nút giúp bạn mình. Trong vòng chưa đầy năm phút, người đàn ông gần cửa sổ ho lớn hơn và nghẹn lại, cùng với những âm thanh của hơi thở. Lúc này chỉ có sự im lặng - sự im lặng chết người.
Sáng hôm sau, như hàng ngày y tá tới để đưa nước cho họ. Khi cô nhìn thấy cơ thể bất động của người đàn ông bên cửa sổ, cô rất buồn và gọi mọi người tới để mang ông đi. Ngay sau đó, ông đã ngỏ ý liệu mình có thể được di chuyển tới giường bên cạnh cửa sổ. Người y tá rất hạnh phúc giúp ông chuyển sang giường bên, sau đó để ông lại một mình.
Vượt qua đau đớn, ông chống mình lên bằng một khuỷu tay để có cái nhìn đầu tiên về cuộc sống bên ngoài. Cuối cùng, ông cũng có được niềm vui của mình, ông nghĩ vây. Ông từ từ quay lại và nhìn ra ngoài cửa sổ bên cạnh giường và thật bất ngờ đó là môt một bức tường trống.
Ông vội gọi y tá tới và hỏi tại sao người bạn của ông lại có thể mô tả cảnh vật bên ngoài một cách chi tiết như vậy. Cô y tá cho biết người bạn của ông bị mắt kém và ông ấy thậm chí còn không nhìn thấy bức tường bên ngoài cửa sổ. Cô y tá nói thêm : "Có lẽ ông ấy muốn động viên bạn của mình".
Theo đuổi hạnh phúc là một cuộc hành trình xuyên suốt, cũng là một sự lựa chọn. Và tôi chắc hoàn cảnh chỉ là một phần nhỏ ảnh hưởng tới quyết định của bạn.. Tâm trí chúng ta như một chương trình chờ các lệnh để mã hóa. Nếu chúng ta sử dụng những suy nghĩ tích cực, lạc quan cũng như tự 'soi gương' lại mình, chúng ta sẽ đánh bật được sự ích kỷ, lòng đố kỵ trong mỗi người. Những điều mà chúng ta nhận được sau đó còn quý giá hơn những gì mà chúng ta đã bỏ ra.
Suy nghĩ tích cực, lạc quan để 'soi' lại mình, ta sẽ đánh bật được sự ích kỷ, lòng đố kỵ trong lòng.
Còi
(dịch từ Life Reflections)
Hai người đàn ông, cả hai đều bị bệnh nặng, cùng nằm một phòng trong bệnh viện. Một người đàn ông phải nằm bất động một chỗ trên giường. Còn người bạn bên cạnh cửa sổ của ông thì được phép ngồi dậy trên giường của mình một giờ trong ngày.
Hai người nói chuyện hàng giờ cho ngày nhanh kết thúc. Họ nói về vợ, gia đình, nhà cửa, công việc và những cống hiến trong quân đội. Vào mỗi buổi chiều khi người đàn ông trong chiếc giường cạnh cửa sổ ngồi dậy và mô tả cho người bạn cùng phòng tất cả những gì mình có thể nhìn thấy từ bên ngoài.
Cửa có hướng nhìn ra một công viên với một hồ nước xinh xắn, người đàn ông gần cửa sổ đã nói. Vịt và thiên nga đang tung tăng bơi lội trên mặt nước trong khi các cậu bé đang điều khiển mô hình thuyền. Những đôi tình nhân đang tay trong tay đi giữa muôn loài hoa tạo nên một cầu vồng sống động và đầy màu sắc. Các cây cổ thụ lớn ở hai bên đường tạo nên một bức tranh hoàn hảo cho thành phố. Khi người đàn ông bên cửa sổ mô tả tất cả những chi tiết tinh tế, người còn lại ở phía bên kia của căn phòng sẽ nhắm mắt lại và tưởng tượng ra khung cảnh đẹp như tranh vẽ.
Một buổi chiều ấm áp, người đàn ông bên cửa sổ mô tả một cuộc diễu hành đi ngang qua. Mặc dù không thể nghe thấy ban nhạc, nhưng ông vẫn có thể nhìn thấy nó trong tâm trí của mình. Một ý nghĩ bất ngờ xuất hiện trong đầu ông: Tại sao bạn mình lại có thể nhìn thấy tất cả niềm vui trong khi ông không bao giờ có thể nhìn thấy chúng? Thật không công bằng!
Suy nghĩ đó khiến ông cảm thấy vô cùng xấu hổ. Nhưng ngày qua ngày ông càng ghen tị hơn và héo mòn trong sự oán giận. Nó khiến ông không thể ngủ và thúc đẩy ông nghĩ tới việc đến gần cửa sổ và tự mình ngắm nhìn cuộc sống.
http://c0.f23.img.vnecdn.net/2012/10/09/cc5-570185-1368322248_500x0.jpg Vào một đêm, khi đang nằm nhìn lên trần nhà, ông thấy người đàn ông bên cửa sổ bắt đầu ho và bị nghẹt thở vì chất dịch tràn ra trong phổi. Trong ánh sáng lờ mờ ông theo dõi bạn mình đang khó khăn tìm nút gọi giúp. Nhìn lướt qua căn phòng, ông nằm im và không bấm nút giúp bạn mình. Trong vòng chưa đầy năm phút, người đàn ông gần cửa sổ ho lớn hơn và nghẹn lại, cùng với những âm thanh của hơi thở. Lúc này chỉ có sự im lặng - sự im lặng chết người.
Sáng hôm sau, như hàng ngày y tá tới để đưa nước cho họ. Khi cô nhìn thấy cơ thể bất động của người đàn ông bên cửa sổ, cô rất buồn và gọi mọi người tới để mang ông đi. Ngay sau đó, ông đã ngỏ ý liệu mình có thể được di chuyển tới giường bên cạnh cửa sổ. Người y tá rất hạnh phúc giúp ông chuyển sang giường bên, sau đó để ông lại một mình.
Vượt qua đau đớn, ông chống mình lên bằng một khuỷu tay để có cái nhìn đầu tiên về cuộc sống bên ngoài. Cuối cùng, ông cũng có được niềm vui của mình, ông nghĩ vây. Ông từ từ quay lại và nhìn ra ngoài cửa sổ bên cạnh giường và thật bất ngờ đó là môt một bức tường trống.
Ông vội gọi y tá tới và hỏi tại sao người bạn của ông lại có thể mô tả cảnh vật bên ngoài một cách chi tiết như vậy. Cô y tá cho biết người bạn của ông bị mắt kém và ông ấy thậm chí còn không nhìn thấy bức tường bên ngoài cửa sổ. Cô y tá nói thêm : "Có lẽ ông ấy muốn động viên bạn của mình".
Theo đuổi hạnh phúc là một cuộc hành trình xuyên suốt, cũng là một sự lựa chọn. Và tôi chắc hoàn cảnh chỉ là một phần nhỏ ảnh hưởng tới quyết định của bạn.. Tâm trí chúng ta như một chương trình chờ các lệnh để mã hóa. Nếu chúng ta sử dụng những suy nghĩ tích cực, lạc quan cũng như tự 'soi gương' lại mình, chúng ta sẽ đánh bật được sự ích kỷ, lòng đố kỵ trong mỗi người. Những điều mà chúng ta nhận được sau đó còn quý giá hơn những gì mà chúng ta đã bỏ ra.