giavui
12-25-2016, 12:11 AM
Luật Hè Phố
Tác Giả : Duyên Anh (Nhơn Trần)
Hai đứa trẻ Danh và Lựa sống vất vưởng trên hè phố. Thiếu ăn, thiếu mặc, luôn lo sợ thiếu tiền đóng thuế cho đại ca giang hồ Quý đen vì cái nịt với khóa đồng của hắn thẳng tay đánh xuống lưng của những kẻ thiếu thuế không thương tiếc.
Thằng Danh vì thương Lựa, đánh giày, tằn tiện từng đồng để thực hiện ước mơ được đi học của thằng Lựa. Lựa muốn đọc được “pồ gam” cải lương, tử vi trên báo, Tam quốc chí cho thằng Danh nghe…
Nhưng sự khát khao được nghe Lựa đọc của Danh tan biến thành mây khói với cái chết của thằng Lựa...
Niềm vui, hy vọng, tắt ngúm, thắp lên sự căm hờn trong lòng thằng Danh. Cái hình xăm 2 đứa đánh giày trên cánh tay thằng Danh, cùng chữ S.C.C.N (sống chết có nhau) với hình hai đứa, giờ sẽ là nỗi nhớ không bao giờ tắt… Những tiếng cười, có người làm khổ Danh như thằng Lựa đã không còn nữa…
Về Miền tây mang theo nỗi căm thù, thằng Danh tình cờ quen biết ông Nghị và bé Thảo – con nhỏ có chiếc răng khểnh rất đẹp và hay làm nũng bố.
Bé Thảo và ông Nghị đã rót vào lòng thằng nhỏ 16 tuổi ấy sự tốt bụng, ngây thơ...Ước mơ một lần nữa xốn xang, đẹp một cách lạ lùng, làm ấm lòng Danh. Tình yêu mà bé Thảo dành cho nó là thứ xa xỉ nhất thế gian...
Chiến tranh lại cướp đi ước mộng tương lai nhỏ bé của Danh. Trên con đường trở lại Sài Gòn ông Nghị và bé Thảo đã lên thiên đường. Một lần nữa, trái tim thằng bé tan vỡ. Thà đừng có ai yêu thương nó, quan tâm nó, nó đỡ bớt đau khổ hơn… Nó quyết định trả thù...
http://nghetruyenxua.com/wp-content/uploads/2017/04/luat-he-pho-giac-mo-mot-loai-co-1024x576.jpg
https://www.mediafire.com/folder/tye4b1go4j9l9/Luật_Hè_Phố
https://www.youtube.com/watch?v=QP1pD5kSh8s
Tác Giả : Duyên Anh (Nhơn Trần)
Hai đứa trẻ Danh và Lựa sống vất vưởng trên hè phố. Thiếu ăn, thiếu mặc, luôn lo sợ thiếu tiền đóng thuế cho đại ca giang hồ Quý đen vì cái nịt với khóa đồng của hắn thẳng tay đánh xuống lưng của những kẻ thiếu thuế không thương tiếc.
Thằng Danh vì thương Lựa, đánh giày, tằn tiện từng đồng để thực hiện ước mơ được đi học của thằng Lựa. Lựa muốn đọc được “pồ gam” cải lương, tử vi trên báo, Tam quốc chí cho thằng Danh nghe…
Nhưng sự khát khao được nghe Lựa đọc của Danh tan biến thành mây khói với cái chết của thằng Lựa...
Niềm vui, hy vọng, tắt ngúm, thắp lên sự căm hờn trong lòng thằng Danh. Cái hình xăm 2 đứa đánh giày trên cánh tay thằng Danh, cùng chữ S.C.C.N (sống chết có nhau) với hình hai đứa, giờ sẽ là nỗi nhớ không bao giờ tắt… Những tiếng cười, có người làm khổ Danh như thằng Lựa đã không còn nữa…
Về Miền tây mang theo nỗi căm thù, thằng Danh tình cờ quen biết ông Nghị và bé Thảo – con nhỏ có chiếc răng khểnh rất đẹp và hay làm nũng bố.
Bé Thảo và ông Nghị đã rót vào lòng thằng nhỏ 16 tuổi ấy sự tốt bụng, ngây thơ...Ước mơ một lần nữa xốn xang, đẹp một cách lạ lùng, làm ấm lòng Danh. Tình yêu mà bé Thảo dành cho nó là thứ xa xỉ nhất thế gian...
Chiến tranh lại cướp đi ước mộng tương lai nhỏ bé của Danh. Trên con đường trở lại Sài Gòn ông Nghị và bé Thảo đã lên thiên đường. Một lần nữa, trái tim thằng bé tan vỡ. Thà đừng có ai yêu thương nó, quan tâm nó, nó đỡ bớt đau khổ hơn… Nó quyết định trả thù...
http://nghetruyenxua.com/wp-content/uploads/2017/04/luat-he-pho-giac-mo-mot-loai-co-1024x576.jpg
https://www.mediafire.com/folder/tye4b1go4j9l9/Luật_Hè_Phố
https://www.youtube.com/watch?v=QP1pD5kSh8s