sophienguyen
02-24-2014, 03:46 AM
Chú bé jack và cây đậu thần
http://www.vietfreefun.com/extras/upload/images/1393213542_7C40FA95A499F781A0AAB7E4BE00245C.jpg
Cậu bé Jack sống với mẹ trong một nông trại nhỏ ở vùng ngoại ô thành phố. Năm ấy, gặp phải một đợt hạn hán dữ dội nên mùa vụ thất bát nặng nề, gia đình Jack lâm vào cảnh khó khăn, túng quẫn. Đến một ngày, khi trong nhà không còn chút lương thực nào, bà Camille - mẹ của Jack - bèn quyết định bán nốt chú bò cuối cùng còng lại trong nhà để có tiền sống qua ngày. Trên đường đến chợ, Jack gặp một thanh niên có tên Jojo Lugo. Trông thấy Jack lủi thủi dắt bò đi một mình, Jojo lập tức lân la làm quen. Khi biết Jack đang mang bò đi bán, Jojo liền đề nghị cậu bé một cơ hội có một không hai trong đời: đổi bò cho anh ta để lấy một túi đậu thần kỳ. Theo lời Jojo, loại đậu ấy sẽ sinh sôi nảy nở nhanh như chớp, thành triệu triệu những cây đậu trĩu oằn những trái, giúp Jack làm giàu nhanh chóng. Viễn ảnh về sự giàu sang trong phút chốc khiến Jack hầu như chẳng suy nghĩ gì thêm. Lòng đầy vui mừng, cậu bé ký ngay vào giấy bán bò cho Jojo và cầm lấy mớ đậu, chạy như bay về nhà.
Nghe Jack kể lại mọi chuyện, bà Camille biết ngay rằng con mình đã bị lừa. Dù rất buồn vì mất bò, nhưng vốn là một người dịu hiền và nhân hậu, bà chỉ lặng yên không nói gì. Nhìn Jack háo hức xới đất, gieo đậu trên khoảnh đất cạnh cửa sổ phòng mình để có thể nhìn thấy sự phát triển của giống cây thần kỳ ấy mỗi ngày, bà thấy thương con vô cùng. Bà định bụng khi nào Jack thấy rằng túi đậu cậu mang về chỉ có thể mọc lên những cây đậu bình thường thì bà sẽ dạy cậu bé biết về những mưu mẹo lừa lọc của người đời. Thế nhưng bà Camille đã không có cơ hội làm việc ấy. Ngay buổi sáng hôm sau, cả hai mẹ con Jack đều vô cùng sửng sốt khi trông thấy ngay trên khoảnh đất cạnh cửa sổ, một cây đậu thật cao với những tua cuốn xoắn tít len qua những đám mây lên đến tận trời xanh. Rất ngạc nhiên và thích thú, Jack liền bám vào thân cây đậu và leo lên. Cậu bé cứ leo mãi, leo mãi, cho đến khi cảm thấy mỏi rã rời thì cũng vừa lên đến tận ngọn.
Trước mắt Jack lúc này là một khung cảnh kỳ diệu như trong mơ: giữa những đám mây trắng xóa là một tòa lâu đài nguy nga lộng lẫy. Khi bước đến cánh cổng bằng đá cao phải đến chục mét, Jack thấy ngay rằng cậu không thể với tới chiếc chuông cửa. Với một tòa lâu đài to lớn như thế này, chắc hẳn chủ nhân của nó phải cao lớn lắm - Jack thầm nghĩ trong lòng. Đi một đoạn dọc bức tường thành kiên cố, cậu thấy một lỗ gạch xây chừa ra, chắc là để thoát nước, nhưng đối với cậu, nó to đến nỗi cậu dễ dàng chui lọt vào bên trong. Sau khi đi mỏi chân qua một khoảnh sân rộng với đủ loại kỳ hoa dị thảo, Jack tới được tiền sảnh của lâu đài. Trong căn phòng to như sân vận động dưới tầng trệt, Jack thấy một người khổng lồ đang khoan khoái trong chiếc ghế bành, nhấm nháp tách trà bốc khói thơm phức. Sau khi đặt tách trà xuống bàn, ông ta lấy ra từ trong hộc tủ một cây đàn hạc và bắt đầu cất giọng hát to như sấm: "Fee, Fi, Fo, Fum, một buổi sáng mới đẹp làm sao!..."
Thật là lạ là khi ông ta cất giọng hát thì chiếc đàn hạc cũng tự động ngân nga đúng theo âm điệu đó. Nhìn quanh căn phòng, Jack thấy trên kệ sách to tướng với cả ngàn quyển sách văn chương là một bức chân dung của người khổng lồ ấy với một nụ cười toe toét trên môi và một cái tên được mạ vàng bên dưới: Rodge Hugeous. Ở góc phòng là một giá vẽ với bức tranh màu nước to đùng còn đang dở dang. Có thể thấy ngay Rodge có nhiều thú vui tao nhã chứ không thô lỗ, dữ dằn như lời đồn đại về người khổng lồ. Sau khi dã ca hát chán, Rodge bèn với lấy cái làn mây bên cạnh. Thì ra, trong đó có một con ngỗng. "Ngỗng ơi, đẻ trứng đi nào!" - Người khổng lồ vừa nói vừa vuốt ve bộ lông trắng mượt của con vật. Một lúc sau, con ngỗng kêu lên quang quác rồi mau mắn đẻ một quả trứng bằng vàng ròng. Mỉm cười hài lòng, Rodge dịu dàng vỗ về chú ngỗng, cừa không ngớt khen ngợi thành quả của nó. Ngay lập tức Jack nhận ra rằng đây chính là cơ hội của mình. Nếu như cậu có được một quả trứng vàng thôi thì gia đình sẽ không còn túng thiếu nữa. Nghĩ vậy nên Jack rắp tâm chờ đợi cơ hội thuận lợi để đánh cắp một quả trứng ngỗng vàng. Chẳng cần phải đợi lâu, chỉ một lát sau, Rodge đã lăn ra ngủ. Tiếng ngáy của ông ta còn to hơn cả tiếng sấm rền. Rón rén nhón chân thật nhẹ nhàng, Jack đến bền cạnh chiếc làn mây. Nhưng thật không may cho cậu, khi cậu vừa rướn người kéo chiếc làn thì con vật đã kêu lên ầm ĩ. Nhanh như chớp, người khổng lồ bật dậy và tóm lấy Jack trước khi cậu kịp chạy trốn.
Nước mắt ràn rụa, Jack cầu xin Rodge đừng ăn thịt mình và giải thích rằng cậu không hề có ý định lấy trộm gì cả, chỉ xin ngỗng đẻ một quả trứng vàng để giúp cho gia cảnh khốn khó của gia đình mình mà thôi. Thế nhưng, trái với dự đoán của cậu, người khổng lồ chẳng những không giận dữ mà còn phì cười nói với Jack rằng những người có kích thước quá cỡ không phải bao giờ cũng là yêu tinh ăn thịt người như trong nhưng câu chuyện ở trần gian. Thâm chí ông còn gợi ý gia đình cậu bé nên học cách kinh doanh các sản phẩm chế biến từ rau quả - mặt hàng đang được đặc biệt ưa chuộng ở trần gian. Rất sốt sắng, Rodge đưa Jack đến tham quan, học tập dây chuyền đóng hộp và bảo quản lạnh rau quả của Rod - anh trai ông - ở cách đó hai dặm mây.
Chuyến tham quan ấy thực sự rất bổ ích trong công việc chế biến và kinh doanh nông sản của gia đình Jack ngay sau đó. Chẳng lâu sau, gia đình cậu đã vượt qua khó khăn và lại sống sung túc như trước. Tất nhiên, mối quan hệ với anh em người khổng lồ trên cao chín tầng mây vẫn hết sức tốt đẹp, ngay cả khi cây đậu thần đã già héo. Có khó gì đâu, chỉ cần Rodge thả một sợi chỉ xuống là cả nhà cậu đã có thể lên thăm ông và cùng nhau ăn uống linh đình vui vẻ cả ngày.
http://www.vietfreefun.com/extras/upload/images/1393213542_7C40FA95A499F781A0AAB7E4BE00245C.jpg
Cậu bé Jack sống với mẹ trong một nông trại nhỏ ở vùng ngoại ô thành phố. Năm ấy, gặp phải một đợt hạn hán dữ dội nên mùa vụ thất bát nặng nề, gia đình Jack lâm vào cảnh khó khăn, túng quẫn. Đến một ngày, khi trong nhà không còn chút lương thực nào, bà Camille - mẹ của Jack - bèn quyết định bán nốt chú bò cuối cùng còng lại trong nhà để có tiền sống qua ngày. Trên đường đến chợ, Jack gặp một thanh niên có tên Jojo Lugo. Trông thấy Jack lủi thủi dắt bò đi một mình, Jojo lập tức lân la làm quen. Khi biết Jack đang mang bò đi bán, Jojo liền đề nghị cậu bé một cơ hội có một không hai trong đời: đổi bò cho anh ta để lấy một túi đậu thần kỳ. Theo lời Jojo, loại đậu ấy sẽ sinh sôi nảy nở nhanh như chớp, thành triệu triệu những cây đậu trĩu oằn những trái, giúp Jack làm giàu nhanh chóng. Viễn ảnh về sự giàu sang trong phút chốc khiến Jack hầu như chẳng suy nghĩ gì thêm. Lòng đầy vui mừng, cậu bé ký ngay vào giấy bán bò cho Jojo và cầm lấy mớ đậu, chạy như bay về nhà.
Nghe Jack kể lại mọi chuyện, bà Camille biết ngay rằng con mình đã bị lừa. Dù rất buồn vì mất bò, nhưng vốn là một người dịu hiền và nhân hậu, bà chỉ lặng yên không nói gì. Nhìn Jack háo hức xới đất, gieo đậu trên khoảnh đất cạnh cửa sổ phòng mình để có thể nhìn thấy sự phát triển của giống cây thần kỳ ấy mỗi ngày, bà thấy thương con vô cùng. Bà định bụng khi nào Jack thấy rằng túi đậu cậu mang về chỉ có thể mọc lên những cây đậu bình thường thì bà sẽ dạy cậu bé biết về những mưu mẹo lừa lọc của người đời. Thế nhưng bà Camille đã không có cơ hội làm việc ấy. Ngay buổi sáng hôm sau, cả hai mẹ con Jack đều vô cùng sửng sốt khi trông thấy ngay trên khoảnh đất cạnh cửa sổ, một cây đậu thật cao với những tua cuốn xoắn tít len qua những đám mây lên đến tận trời xanh. Rất ngạc nhiên và thích thú, Jack liền bám vào thân cây đậu và leo lên. Cậu bé cứ leo mãi, leo mãi, cho đến khi cảm thấy mỏi rã rời thì cũng vừa lên đến tận ngọn.
Trước mắt Jack lúc này là một khung cảnh kỳ diệu như trong mơ: giữa những đám mây trắng xóa là một tòa lâu đài nguy nga lộng lẫy. Khi bước đến cánh cổng bằng đá cao phải đến chục mét, Jack thấy ngay rằng cậu không thể với tới chiếc chuông cửa. Với một tòa lâu đài to lớn như thế này, chắc hẳn chủ nhân của nó phải cao lớn lắm - Jack thầm nghĩ trong lòng. Đi một đoạn dọc bức tường thành kiên cố, cậu thấy một lỗ gạch xây chừa ra, chắc là để thoát nước, nhưng đối với cậu, nó to đến nỗi cậu dễ dàng chui lọt vào bên trong. Sau khi đi mỏi chân qua một khoảnh sân rộng với đủ loại kỳ hoa dị thảo, Jack tới được tiền sảnh của lâu đài. Trong căn phòng to như sân vận động dưới tầng trệt, Jack thấy một người khổng lồ đang khoan khoái trong chiếc ghế bành, nhấm nháp tách trà bốc khói thơm phức. Sau khi đặt tách trà xuống bàn, ông ta lấy ra từ trong hộc tủ một cây đàn hạc và bắt đầu cất giọng hát to như sấm: "Fee, Fi, Fo, Fum, một buổi sáng mới đẹp làm sao!..."
Thật là lạ là khi ông ta cất giọng hát thì chiếc đàn hạc cũng tự động ngân nga đúng theo âm điệu đó. Nhìn quanh căn phòng, Jack thấy trên kệ sách to tướng với cả ngàn quyển sách văn chương là một bức chân dung của người khổng lồ ấy với một nụ cười toe toét trên môi và một cái tên được mạ vàng bên dưới: Rodge Hugeous. Ở góc phòng là một giá vẽ với bức tranh màu nước to đùng còn đang dở dang. Có thể thấy ngay Rodge có nhiều thú vui tao nhã chứ không thô lỗ, dữ dằn như lời đồn đại về người khổng lồ. Sau khi dã ca hát chán, Rodge bèn với lấy cái làn mây bên cạnh. Thì ra, trong đó có một con ngỗng. "Ngỗng ơi, đẻ trứng đi nào!" - Người khổng lồ vừa nói vừa vuốt ve bộ lông trắng mượt của con vật. Một lúc sau, con ngỗng kêu lên quang quác rồi mau mắn đẻ một quả trứng bằng vàng ròng. Mỉm cười hài lòng, Rodge dịu dàng vỗ về chú ngỗng, cừa không ngớt khen ngợi thành quả của nó. Ngay lập tức Jack nhận ra rằng đây chính là cơ hội của mình. Nếu như cậu có được một quả trứng vàng thôi thì gia đình sẽ không còn túng thiếu nữa. Nghĩ vậy nên Jack rắp tâm chờ đợi cơ hội thuận lợi để đánh cắp một quả trứng ngỗng vàng. Chẳng cần phải đợi lâu, chỉ một lát sau, Rodge đã lăn ra ngủ. Tiếng ngáy của ông ta còn to hơn cả tiếng sấm rền. Rón rén nhón chân thật nhẹ nhàng, Jack đến bền cạnh chiếc làn mây. Nhưng thật không may cho cậu, khi cậu vừa rướn người kéo chiếc làn thì con vật đã kêu lên ầm ĩ. Nhanh như chớp, người khổng lồ bật dậy và tóm lấy Jack trước khi cậu kịp chạy trốn.
Nước mắt ràn rụa, Jack cầu xin Rodge đừng ăn thịt mình và giải thích rằng cậu không hề có ý định lấy trộm gì cả, chỉ xin ngỗng đẻ một quả trứng vàng để giúp cho gia cảnh khốn khó của gia đình mình mà thôi. Thế nhưng, trái với dự đoán của cậu, người khổng lồ chẳng những không giận dữ mà còn phì cười nói với Jack rằng những người có kích thước quá cỡ không phải bao giờ cũng là yêu tinh ăn thịt người như trong nhưng câu chuyện ở trần gian. Thâm chí ông còn gợi ý gia đình cậu bé nên học cách kinh doanh các sản phẩm chế biến từ rau quả - mặt hàng đang được đặc biệt ưa chuộng ở trần gian. Rất sốt sắng, Rodge đưa Jack đến tham quan, học tập dây chuyền đóng hộp và bảo quản lạnh rau quả của Rod - anh trai ông - ở cách đó hai dặm mây.
Chuyến tham quan ấy thực sự rất bổ ích trong công việc chế biến và kinh doanh nông sản của gia đình Jack ngay sau đó. Chẳng lâu sau, gia đình cậu đã vượt qua khó khăn và lại sống sung túc như trước. Tất nhiên, mối quan hệ với anh em người khổng lồ trên cao chín tầng mây vẫn hết sức tốt đẹp, ngay cả khi cây đậu thần đã già héo. Có khó gì đâu, chỉ cần Rodge thả một sợi chỉ xuống là cả nhà cậu đã có thể lên thăm ông và cùng nhau ăn uống linh đình vui vẻ cả ngày.